Để lên đến đỉnh tháp, Phật tử phải đi qua những hành lang dài, kín tượng trưng cho quá trình tu hành ẩn dật.
Năm 1814, Konilyves, một kiến trúc
sư người Hà Lan đã đi sâu vào trong vùng rừng núi Jakarta, Indonesia và
tìm ra một công trình vĩ đại: tháp Phật Borobudur bị vùi lấp giữa đất đá
và cây cối rậm rạp.
Tháp Borobudur nằm dưới thung lũng
núi Kadu, cách thành phố Jakarta 40 km về phía Tây Bắc. Tháp được xây
dựng vào thế kỷ thứ 9, là một di chỉ Phật giáo lừng danh đối với các
Phật tử trong nước và trên toàn thế giới.
Tháp Phật được xây dựng trên một gò
núi, bằng hai triệu viên đá nham thạch từ núi lửa, không có cửa sổ,
không có cột trụ, tựa như một phiến đá vuông khổng lồ. Tháp cao 10 tầng,
từ đế tháp đến đỉnh tháp là 42m. Vị trí chính giữa ở bốn mặt tháp đều
có đường đi lên bằng bậc thang.
Các tín đồ Phật giáo phải đi theo
con đường đặc biệt này để lên tháp, đi từ mặt phía Đông vào và vòng theo
chiều kim đồng hồ. Lên được đến đỉnh cũng chính là một chặng đường tu
hành cả về tinh thần và thể xác.
Cấu tạo tháp là theo thuyết Tam
giới của Phật giáo. Tầng móng là Dục giới, từ tầng hai đến tầng bảy là
Sắc giới đều là hình vuông tượng trưng cho mặt đất trong quan niệm “Trời
tròn, đất vuông”. Tầng tám đến tầng mười là hình tròn, tượng trưng cho
miền cực lạc.
Ba tầng này được trang trí 72 tháp
nhỏ, mỗi tháp đều có đặt một bức tượng Phật. Phía bên trong tháp là các
hành lang uốn khúc, che kín tầm mắt không thể nhìn ra bên ngoài, tượng
trưng cho quá trình khổ luyện mật tu của các tín đồ Phật giáo. Phía bên
trong có tới 432 bức tượng Phật thần thái phong phú.
Ngày nay, công trình Borobudur đang
được trùng tu bởi nhà nước Indonesia và Liên Hợp Quốc để tiếp tục đón
các đoàn Phật tử hành hương về xứ Phật.
Theo Xzone
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét