Trang

++ CHÙA A DI ĐÀ KÍNH CHÚC QUÍ VỊ MỘT NGÀY AN VUI. http://chuaadida.blogspot.com nay được đưa về trang nhà chuaadida.com. KÍNH MỜI QUÍ VỊ HOAN HỶ GHÉ THĂM TRANG NHÀ chuaadida.com và chia sẽ mọi người cùng biết. Cảm Ơn " ++
++ Thật hạnh phúc cho những ai biết cho mà không hề nhớ đến, biết nhận mà không hề quên đi. -- Đừng đau khổ với những gì mình không có, hãy biết vui với những gì mình đang có trong tay. -- Giá trị đích thực của sự cho đi không nằm ở món quà lớn hay nhỏ, mà nằm ở tầm lòng của người cho. -- Có 3 cách để tự làm giầu cho mình: mỉm cười, cho đi, và tha thứ. -- Tức giận là cơn lốc xóa đi mọi sự thông minh. -- Thành công lớn nhất là đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. -- Phải ăn để sống chứ không phải sống để ăn. -- Một nụ cười có thể thay đổi một ngày. Một cái ôm có thể thay đổi một tuần. Một lời nói có thể thay đổi một cuộc sống. -- Đừng bao giờ cau mày hay nhăn mặt thậm chí khi bạn đang buồn. Chắc chắn sẽ có ai đó yêu bạn chỉ vì nụ cười của bạn thôi. Với thế giới, bạn chỉ là một cá nhân, nhưng với một ai đó, bạn là cả thế giới. -- Sự kiên nhẫn là sức mạnh vượt qua mọi khó khăn. -- Ðừng khóc vì mọi việc đã qua, hãy cười vì mọi việc đang chờ phía trước. -- Với lòng nhân ái đôi khi vực người từ hố thẳm, Với dạ hẹp hòi đôi lúc đẩy người tận vực sâu. -- Dù xa cách mấy trùng dương Ở đâu cũng có quê hương trong lòng. -- Tiền tài biết đủ thân không nhục, Danh lợi không tham đức mới cao. -- Tiền tài rồi cũng hết, Danh lợi rồi cũng tan, Duy chỉ có lòng người, Sống mãi với thời gian. -- Có không thương ghét chẳng bận lòng, Được mất hơn thua chẳng ngóng trông, Mở rộng tâm ra lòng thanh thảng, An nhiên tự tại dạ thong dong. -- Có thành công lớn nhỏ nào, không từ kiên nhẫn mà nên++

Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

Truyện cười về giá và lương (2)


Danny tới bệnh viện thăm em bé mẹ mới sinh, cậu hớn hở khoe với bố: "Bố xem này, em bé nhà mình mới tinh, vẫn còn đeo bảng giá này".
To hơn
Hai vợ chồng vào tiệm bán giày. Cô vợ ngắm nghía một hồi rồi nói với chồng:
- Anh xem đôi giày này đẹp không, trông cứ như hai con thuyền nhỏ ấy...
- Nhưng nếu em để ý giá của nó thì sẽ thấy tương đương giá hai con tàu to ấy chứ!

*
* *
Còn ít tiền
Một người bước vào khách sạn hỏi:
- Giá phòng đơn ở đây là bao nhiêu?
- 120 đô la một phòng trong 24 giờ.
- Tôi chỉ có 100 đô la, phiền anh gọi tôi dậy sớm hơn 20 đô la vậy.
*
* *
Mua thêm
Chiều cuối năm, bà vợ đang đi uốn tóc, còn ông chồng ở nhà thì có điện thoại:
- A lô, anh đấy à? Em đang đi trên đường về đây. Nhưng em đi ngang một cửa hàng thời trang, thấy có áo khoác lông thú rất đẹp. Anh đồng ý để em mua không?
- Giá bao nhiêu?
- Có 5 nghìn đô la thôi mà!
- Đồng ý nhưng em phải mua kèm theo cái túi xách nữa.
- Để làm gì vậy anh?
- Để đi ăn mày, vì mua áo rồi chúng mình chẳng còn xu nào hết!
*
* *
Diều thua
Hai ông cán bộ hưu trí trò chuyện:
- Sợ quá! Tôi thấy giá cả cứ “lên như diều” ấy ông ạ!
- Sao lại như diều?
- Bộ ông nghĩ giá cả không lên cao à?
- Không thể như diều được! Diều dù lên cao mấy, muốn hạ xuống được ngay. Còn ông có giỏi thì kéo giá xuống xem nào?
- Lập luận thế thì tôi phục sát đất!
*
* *
Thật thà
Một người hỏi nhân viên lễ tân khách sạn:
- Giá phòng cho 1 tuần ở đây là bao nhiêu?
- Xin ông chờ cho một lát để tôi tính.
- Sao lại phải tính, anh không thuộc lòng bảng giá à?
- Nhưng từ trước tới giờ chưa có khách nào ở lại chỗ chúng tôi quá 1 đêm cả.
*
* *
Tùy giá cả
Một người nói với bạn:
- Tớ bán cho cậu 1 con voi với giá 100$ đấy.
- Không được, nhà mình chật lắm.
- Thế thì hai con cũng chỉ 100$ thôi.
- À, thế thì được.
*
* *
Tác dụng của báo
- Anh có tin rằng có ngày tivi sẽ thay báo giấy không? - Vợ hỏi chồng.
- Không đời nào! Chẳng ai dám dùng tivi để nhóm lò sưởi, bởi giá quá mắc.
*
* *
Gạo tăng
Một khách hàng hỏi người bán hàng:
- Cô ơi! Quyển truyện “Tấm Cám” giá bao nhiêu?
- 24 nghìn đồng.
- Trời! Sao đắt dữ vậy, hồi trước giá rẻ lắm mà?
- Thì bà không thấy giá gạo tăng vùn vụt đấy sao? Gạo tăng thì “Tấm, Cám” cũng phải tăng chứ sao?
*
* *
Nhờ bão giá
- Nhà tôi xóa được đói, giảm được nghèo chính là nhờ bão giá lâu tan đấy.
- Bác đẩy giá hàng lên cao chót vót chứ gì?
- Không, tôi làm trò thô thiển ấy làm gì, mà là nhờ có bão giá mà hàng của tôi tự nhiên trở nên có giá đấy chứ.
- Thế bác bán cái gì?
- Rau muống.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét