Một thời, Thế Tôn trú ở Vesàli, tại Đại Lâm, dạy các Tỷ kheo:
Này các Tỷ kheo, thật khó tìm được một người xuất gia lớn tuổi lại thành tựu năm pháp này. Thế nào là năm?
Thật khó tìm được, này các Tỷ kheo, một người xuất gia lớn tuổi lại tế
nhị; thật khó tìm được một người xuất gia lớn tuổi có uy nghi tốt đẹp;
thật khó tìm được một người xuất gia lớn tuổi nghe nhiều; thật khó tìm
được một người xuất gia lớn tuổi thuyết pháp; thật khó tìm được một
người xuất gia lớn tuổi trì luật.
Này các Tỷ kheo, thật khó tìm được một người xuất gia lớn tuổi lại thành tựu năm pháp này.
(ĐTKVN, Tăng Chi Bộ II, chương 5, phẩm Triền cái, phần Khó tìm được [1], VNCPHVN ấn hành, 1996, tr.432)
LỜI BÀN:
Thâm niên trong cửa thiền là một trong những điều kiện cần để thấm
nhuần giáo pháp, un đúc và kiện toàn những phẩm chất cần thiết của một
người xuất gia. Vì thế, hàng đồng chơn (tuổi trẻ) xuất gia luôn là niềm
hy vọng cho đạo pháp và thực tế cho thấy đa phần các cao Tăng đều xuất
gia khi tuổi đời còn rất trẻ.
Vậy nên khi lớn tuổi mới đủ duyên xuất gia, nỗ lực ấy thật đáng
trân trọng song phải phấn đấu, cố gắng thật nhiều. Bởi tập khí cuộc đời
in sâu vào tâm thức như tấm vải đã ố bụi trần, sẽ rất khó để nhuộm thành
màu như ý nếu không chuyên cần tẩy rửa tinh sạch. Vì thế, có không ít
thách thức chờ đợi người xuất gia lớn tuổi…
Trước hết là sự tế nhị tức độ mềm dẻo, chín chắn đến thuần thục
biểu lộ ra bằng hành xử bình thường trong đời sống hàng ngày. Chấp nhận
làm sư đệ, ở vị trí thấp, ngồi sau và nhất là phải kính trọng, phục
tùng, học tập hàng sư huynh chỉ đáng tuổi em, cháu mình là điều không
đơn giản. Khá nhiều người xuất gia lớn tuổi chưa vượt qua được cửa ải
này.
Kế đến là chuyển hóa tập khí để có được sự đỉnh đạc mà thanh thoát,
nghiêm trang mà dung dị, nhẹ nhàng nhằm thành tựu uy nghi một cách tự
nhiên cũng là điều khó. Dấu ấn thế gian hằn sâu vào nét mặt, lời nói,
tiếng cười và cả mỗi bước chân đi… khiến người có kinh nghiệm dễ dàng
nhận ra “chưa thấm tương chao”, dù lúc “ngài” nào cũng lần tràng hạt hay
diện cả áo vàng sáng rực.
Càng khó hơn cho người xuất gia lớn tuổi nhằm thành tựu học rộng,
nghe nhiều, thuyết kinh, giảng pháp và trì giới vì lực bất tòng tâm. Sức
khỏe, ý chí và nhất là tập khí làm chướng ngại sự chuyển hóa không ít.
Do vậy, hơn ai hết, những người xuất gia khi tuổi về chiều phải thấy rõ
duyên nghiệp của mình để khắc phục, vươn lên.
Xuất gia vốn là con đường hẹp, càng hẹp hơn cho người luống tuổi.
Trong các đại giới đàn hiện nay, không ít các cụ Sa di và Tỷ kheo xúng
xính trong những bộ y vàng. Đây cũng là một tín hiệu lành cho xã hội và
đạo pháp nếu chư vị biết nhìn lại mình để phấn đấu nhiều hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét